Hoang mang không biết mang thai con của chồng hay đồng nghiệp
Niềm vui chưa được bao lâu thì tôi lại dấy lên nỗi lo lắng. Không biết đứa bé trong bụng tôi có phải là con anh không, hay con của đồng nghiệp?
Niềm vui chưa được bao lâu thì tôi lại dấy lên nỗi lo lắng. Không biết đứa bé trong bụng tôi có phải là con anh không, hay con của đồng nghiệp?
Vợ chồng tôi mới cưới được 2 tháng, định kế hoạch nửa năm để hưởng cuộc sống của vợ chồng son. Nhưng bố mẹ giục ghê quá nên quyết định sinh con luôn.
Ngày biết tin tôi mang hai, hai vợ chồng như vỡ òa trong niềm hạnh phúc sắp được làm cha làm mẹ. Chồng tíu tít gọi điện khoe với tất cả bạn bè, người thân. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì tôi lại dấy lên nỗi lo lắng. Không biết đứa bé trong bụng tôi có phải là con anh không, hay con của đồng nghiệp? Không phải tôi lẳng lơ, mà hoàn toàn trong tình huống trớ trêu, ngoài ý muốn.
Cách đây hơn 1 tháng, công ty tôi tổ chức kỷ niệm 15 năm thành lập công ty nên có mở tiệc vào buổi tối. Đúng vào hôm đó chồng tôi phải về quê gấp vì ông chú họ mới mất. Đáng ra 2 vợ chồng đi dự tiệc cùng nhau nhưng có việc đột xuất như vậy nên tôi phải đi 1 mình.
Hôm đó ai đi cũng có đôi có cặp, vì ai cũng rủ người yêu, chồng con đi cùng, chỉ có tôi và Long– đồng nghiệp nam làm cùng phòng là đi 1 mình. Anh chàng này nổi tiếng với tính trăng hoa. Đồng nghiệp nữ nào anh ta cũng trêu ghẹo, nói những lời ỡm ờ. Nghe nói anh ta trải qua nhiều mối tình rồi nhưng chưa có cuộc tình nào vào "chung kết" vì anh ta chưa có tư tưởng lập gia đình.
Hằng ngày trên công ty, dù biết tôi có chồng nhưng anh ta vẫn buông lời tán tỉnh, chọc ghẹo tôi. Tôi không thích những lời tán tỉnh của anh nên chỉ cười trừ hoặc xem như không nghe thấy.
Tan bữa tiệc, tôi thấy đầu óc mình như quay cuồng, đi không vững nữa. Tôi định gọi đứa em đến đón thì Long đề nghị đưa tôi về.
Tôi đi loạng choạng, bước không vững, không định hình nổi mình đang đi đâu nữa. Đến nửa đêm, tôi tỉnh dậy thì thấy Long nằm bên, tôi bừng tỉnh và bàng hoàng nhận ra mình đã phản bội chồng. Thì ra trong lúc tôi không biết gì, anh ta đã đưa tôi về nhà trọ của anh ta và lợi dụng tôi. Tôi nhục nhã ê chề khi biết mình bị cưỡng bức.
Tôi khóc tức tưởi vùng chạy khỏi nhà anh ta. Sau hôm ấy, chồng tôi về tôi không dám nói chuyện này cho anh biết. Tôi sợ anh nghĩ sai về tôi. Tôi tự bao biện cho mình rằng dù sao chuyện này cũng ngoài ý muốn, tôi vẫn một lòng một dạ với anh.
Thế nhưng đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng đừng. Đáng ra sau buổi tối đáng xấu hổ ấy, Long phải biết ăn năn nhưng ngược lại, anh ta càng trơ tráo và buông những lời tán tỉnh tôi mạnh bạo hơn.
Anh ta thỉnh thoảng nhắn tin hoặc nói nhỏ với tôi những câu đại loại như: "Em là gái có chồng rồi nhưng cũng rất tuyệt đấy" hoặc: "Em mang lại cho anh cảm giác lạ, giờ anh vẫn thấy hạnh phúc".
Tôi nghiêm túc đề nghị anh ta chấm dứt chuyện này và quên chuyện đáng hổ thẹn đó đi. Nhưng anh ta còn không buông tha cho tôi, còn nói thêm: "Anh nói thật mà, quả thực em rất tuyệt".
Tôi giận tím mặt, luôn tránh mặt anh ta. Từ hôm đó tôi luôn trong nỗi lo sợ rằng với một kẻ đốn mạt như anh ta, kiểu gì cũng có ngày chồng tôi biết.
Giống như trò đùa của số phận, giờ tôi lại mang bầu. Tôi không biết đứa con trong bụng tôi là con ai. Buổi tối hôm đó và ngày vợ chồng tôi gần gũi nhau lại gần nhau nên tôi không xác định được đứa con là con ai.
Giờ tôi vô cùng hoang mang, không biết nên làm như thế nào. Liệu tôi nói chuyện tôi bị cưỡng bức với chồng, chồng tôi có tin không hay chồng tôi lại nghĩ tôi lẳng lơ, cũng liếc mắt đưa tình với anh ta nên mới có chuyện đó xảy ra? Mà nếu giấu chồng tôi chuyện này, tôi sợ mình sẽ sống trong nỗi lo âu thấp thỏm 1 ngày chuyện bị bại lộ, lo sợ đứa con không phải của chồng.
Còn việc tự đi phá thai thì tôi không đủ can đảm làm chuyện ấy, nếu đi phá thì tôi ăn nói thế nào với chồng? Hay tôi đứng ra tố cáo Long có hành vi cưỡng bức tôi đến có con như bây giờ. Khi đó là tôi bị Long cưỡng bức. Lòng tôi giờ rối như tơ vò, không biết phải làm sao cho đúng.
Theo Đời sống & Pháp luật